Thứ Năm, 24 tháng 2, 2022

VÀI ĐIỀU SUY NGẪM


1. Nếu không thích những gì bạn đang làm thì đừng lãng phí thời gian của bạn nữa.

Một suy nghĩ thường thấy ở người giàu đó là họ coi thời gian như một thứ hàng hóa vô cùng quý giá và cần thiết, cũng tương đương với giá trị của tiền bạc. Một khi bạn phí phạm thời gian, điều đó có đồng nghĩa với việc nó sẽ không bao giờ quay trở lại, và mỗi phút trôi qua đều đóng góp vào sự thay đổi của bạn mỗi ngày.
Chính vì vậy, quản lý thời gian là một việc làm cần thiết nếu như bạn muốn hoàn thành công việc theo một thứ tự và thời gian nhất định. Như vậy, không những bạn có thể tránh khỏi sự lãng phí mà thậm chí bạn còn có nhiều thời gian hơn để dành cho gia đình, bạn bè và chính bản thân mình.

2. Hoặc là làm đến kiệt sức hoặc là nỗ lực hết sức, không có khái niệm nửa chừng

Làm việc chăm chỉ luôn là yếu tố quan trọng hơn tài năng. Khi bạn nghe về câu chuyện thành công của một ai đó, bạn sẽ dễ dàng tin rằng họ phải được sinh ra trong một điều kiện tốt để làm bàn đạp cho họ tiến xa. Nhưng thực tế, có rất nhiều người nổi tiếng đi lên bằng chính sự chăm chỉ của mình. 
Cầu thủ bóng rổ huyền thoại Michael Jordan từng bị loại khỏi đội bóng rổ của trường nhưng không vì thế mà anh bỏ cuộc. Michael Jordan chăm chỉ luyện tập và đã trở thành một vận động viên thể thao vĩ đại. MC nổi tiếng Oprah Winfrey từng bị nhận xét là không phù hợp với truyền hình nhưng cô đã chứng minh điều ngược lại.
Có thể thấy, muốn thành công bạn phải nỗ lực không ngừng và hãy quên đi những lời nhận xét ban đầu để theo đuổi đam mê của mình.

3. Đừng sợ thất bại mà hãy sợ việc tiếp tục thất bại đó.

Hầu hết mọi người khi đánh giá thành công thường đánh giá bằng cách xem ai ít bị thất bại nhất. Nhưng những người thành công nhất thì cũng trung bình thất bại tới bảy lần trước khi thành công. Bạn thấy đấy, nếu càng cố gắng, bạn sẽ càng thu được các bài học quý báu từ sự thất bại và càng trở nên thành công.
Mỗi lần vấp ngã hãy nhìn nhận lại sự tiến bộ của mình. Đừng nản chí vì có thể sau nhiều lần thất bại, thành công có thể đến với bạn ngay sau đó. Nó tạo nên sự phát triển và tiến bộ. Đó chính là ý nghĩa của việc đứng lên sau những thất bại và tránh được những ngã rẽ không cần thiết.
Hầu hết những người thành công nổi tiếng đều đã từng phải đối mặt với những chướng ngại vật trước khi trở thành người chiến thắng. Họ chiến thắng bởi họ đã không để những thất bại làm họ chùn bước và mất đi dũng khí. Ai cũng dễ dàng bị thất bại nhưng giá trị của thành công chính là ở sự kiên trì.

4. Người giàu lập kế hoạch cho cả 3 thế hệ. Người nghèo lập kế hoạch cho mỗi tối thứ bảy.

Trong khi những người khác vẫn đang chìm đắm trong ánh hào quang của quá khứ, những người giàu có luôn mơ về tương lai.
Những người luôn tin rằng tháng ngày tốt đẹp nhất đã ở phía sau họ thường khó mà giàu nổi. Họ luôn sống với quá khứ huy hoàng và thất vọng về hiện tại. Trong khi đó, những người giàu có lại dám đánh cược vào một tương lai chưa biết trước, nhờ vậy họ nỗ lực hết mình, đặt cược cả bản thân và cố gắng để đạt được mục tiêu định sẵn.

Đối với mọi người, giàu có nghĩa là phải luôn làm việc, kể cả là những công việc chúng ta không hề thích thú. Nhưng người giàu có thì khác. Họ sẵn sàng bỏ công việc lương cao hiện tại để làm những gì mình thích rồi kiếm tiền từ chính điều đó. Đó mới chính là chiến lược làm giàu thông minh.
Trong khi các bậc cha mẹ khác dạy con họ làm thế nào để tồn tại trong cuộc sống, người giàu có sẽ cho con họ làm quen với việc làm giàu ngay từ khi chúng còn nhỏ. Họ dạy con cách đầu tư, cách chi tiêu và tiết kiệm. Để con cái tự kiếm tiền là cách để giúp chúng hiểu được giá trị của đồng tiền.

5. Có thể mất một ngày, có thể mất một năm hay thậm chí phải mất 10 năm nhưng đến cuối cùng tôi cũng sẽ thành công

Người giàu đặc biệt thoải mái, chủ động chấp nhận mọi thách thức. Theo tác giả Steve Siebold: "Chẳng ai có thể đánh thức sự giàu có và sống với giấc mơ mà không có những tầm nhìn lớn lao. Những nhà thông thái cũng từng nói, bạn sẽ nhận được những gì bạn kỳ vọng".
Những người giàu có thường lập tức bắt tay vào việc giải quyết những vấn đề cản đường ngay sau khi họ xác định được tham vọng của chính mình. "Những nhà vô địch không đợi mọi thứ tự xảy tới với họ, mà họ khiến mọi thứ phải vận hành".
Họ kiên trì theo đuổi sự ưu tú và thành công. Chỉ cần có mục tiêu, họ sẽ đi tới, không cần biết sẽ phải đánh đổi bằng bao nhiêu thời gian, nỗ lực, thất bại, mệt mỏi. Thành công đối với họ, chỉ là vấn đề sớm muộn!

6. Thành công là sự trả thù tốt nhất

Có ai nó nói thế này: "Hãy "giết chết" những người bạn muốn trả thù bằng sự thành công, và "chôn cất" họ bằng những nụ cười của bạn."
Không việc gì phải đôi co, bực tức hay chán đời khi vấp ngã, thất bại; cũng không cần phải than thân trách phận làm gì, hãy cứ mỉm cười vui sống và bước đi tiếp.
Thậm chí bạn còn cần cảm ơn những chướng ngại vật ấy! Bởi họ khiến bạn tỉnh ngộ và mạnh mẽ hơn. Đắn đo, suy nghĩ nhạy cảm, dằn vặt làm gì? Tốn thời gian! Hãy tập trung vào mục tiêu của mình ngay lập tức!

7. Nếu bạn có thể đếm được số tiền của mình vậy thì hãy quay trở lại làm việc cho đến khi nào không thể đếm được

Người giàu dù rất giàu, sở hữu khối tài sản khổng lồ nhưng họ không bao giờ thỏa mãn và ngừng lại để hưởng thụ. Họ thích là việc và chọn lao động làm niềm vui. Đó là lý do tài sản của họ không ngừng gia tăng.
"Khả năng trì hoãn sự thoả mãn là một trong những bước quan trọng nhất để trở thành triệu phú", Jason Hall, một cây viết và biên tập viên cho The Motley Fool ghi. Thực tế việc xây dựng sự giàu có nhìn chung cần nhiều thời gian.
Thậm chí Warren Buffett, một nhà đầu tư tài ba, một trong những người giàu nhất hiện nay, đã tạo ra hơn 80% khối tài sản khổng lồ của ông sau tuổi 50.
Một trong những đặc điểm thú vị của người giàu là họ liên tục nâng cấp bản thân. Trường hợp này có thể lấy Bill Gates làm ví dụ điểm hình.
Ông là một trong những người bỏ học nổi tiếng nhất mọi thời đại và điều đó không ngăn ông tiếp tục học hỏi để trau dồi bản thân bằng việc đọc và học các kỹ năng mới.

Cổ nhân đã dạy: "Nhà giàu tham việc; thất nghiệp tham ăn", cấm có sai!!!!!

8. Bạn có 2 lựa chọn, trở nên nghèo khó hoặc trở nên giàu có

Những người giàu có tin rằng sự thành công, sự thỏa mãn và hạnh phúc là những trật tự tự nhiên của sự sống. Niềm tin này là động lực để những con người vĩ đại đạt được đích thành công, dù họ hành xử bằng cách này hay cách khác.
Không chỉ vậy, những người giàu còn coi việc giàu có là điều hiển nhiên, là lẽ phải của cuộc đời, là quyền lợi mà họ được hưởng. Ở những nước tư bản, mọi người có quyền được trở nên giàu có nếu họ sẵn lòng và có thể tạo nên những giá trị to lớn cho cộng đồng.
Ở chiều ngược lại, những người ở tầng lớp thấp luôn cảm thấy mình không xứng đáng được giàu có vật lộn với suy nghĩ: "Tôi là ai mà lại muốn trở thành tỷ phú?".

9. Cổ vũ tất cả những người đang làm việc vì ước mơ của mình chứ không phải đang làm việc "vì" ngày cuối tuần.

Người giàu coi trọng ước mơ và sẵn sàng nỗ lực để theo đuổi ước mơ ấy. Điều đó kích thích khả năng sáng tạo tuyệt vời của họ. 
Còn người nghèo, làm việc ngày qua ngày, uể oải chấm công để đợi tới ngày cuối tuần nghỉ xả hơi. 
Mục đích khác nhau, dĩ nhiên tài vận sẽ khác nhau.

Người thành công đều tìm kiếm đối tác để cùng hợp tác và chia sẻ cơ hội. Còn người thất bại, trái lại luôn khiếp sợ, lo lắng mình và người khác bị trộn lẫn vào nhau.

Người thành công đều muốn để ý tới sở trường của người khác. Còn người thất bại lại thường hay nhìn vào sở đoản của đối phương.

Người thành công không tiếc lời khen ngợi lẫn nhau. Còn người thất bại không tiếc sức sát phạt lẫn nhau".
                                                    (Nguồn: nhặt trên Net)

Thứ Tư, 23 tháng 2, 2022

KỸ NĂNG NGHỀ MÔI GIỚI BẤT ĐỘNG SẢN

80% MÔI GIỚI BĐS KHÔNG KIẾM ĐƯỢC TIỀN… Cho đến khi thành thạo 21 Kỹ năng này.

Hiện nay, nhu cầu về giao dịch và đầu tư Bất Động Sản ngày càng tăng cao, kéo theo sự phát triển của nghề môi giới bất động sản cũng ngày càng “hot” bởi mức hoa hồng cao, thu nhập tốt nếu làm được việc. 

Nhưng sự thật là: 80% MÔI GIỚI BĐS KHÔNG KIẾM ĐƯỢC TIỀN , chỉ trụ được 1-3 tháng, lâu hơn thì được 1-3 năm với nghề.… 

Để thành công trong nghề môi giới bất động sản, nhiều người nhận xét cần “tố chất”, phải có “duyên”, tuy nhiên những cái gọi là “tố chất” hay “duyên” đó có thể được NÂNG CẤP khi bạn học hỏi những kiến thức, rèn luyện những kỹ năng sau:


1. KỸ NĂNG “TỰ HỌC” – Đây là VUA CỦA MỌI KỸ NĂNG:

“TỰ HỌC” có thể hiểu là CHỦ ĐỘNG TÌM KIẾM và PHÂN TÍCH những thông tin, kiến thức mình cần, TÍCH CỰC trau dồi và bổ sung theo năm tháng mà không cần ai phải NHẮC NHỞ hay TRUYỀN ĐỘNG LỰC. Bạn cần loại bỏ suy nghĩ “TÔI BIẾT RỒI” trong đầu thì mới phát triển được “văn tuệ” của mình. Người sở hữu kỹ năng này NHẤT ĐỊNH SẼ GIỎI.

2. KỸ NĂNG LẮNG NGHE – THẤU HIỂU

Lắng nghe là gì? Dân gian có những câu nói như:
+ Ba tuổi đủ để học nói nhưng cả cuộc đời không đủ để lắng nghe.
+ Nói là gieo, nghe là gặt.

Điều quan trọng nhất của nghề bán bất động sản hay bất kể nghề gì, không phải là nói mà là KHẢ NĂNG NGHE THẤU HIỂU. Hầu hết mọi người đều nghĩ rằng nếu bạn bán một thứ gì đó thì chắc hẳn bạn phải có khả năng nói rất hoàn hảo. Điều này chỉ đúng phần nào thôi. Bạn phải biết lắng nghe nữa. Làm sao bạn biết khách hàng của mình muốn cái gì nếu không hỏi và lắng nghe họ nói?

Theo kinh nghiệm của tôi, khi gặp khách hàng đôi khi tôi không cần bán gì cho họ cả. Tôi chỉ ngồi lắng nghe câu chuyện của họ, đơn giản như một người bạn. Cuối cùng, họ đặt hàng với tôi và mối quan hệ tự dưng trở nên khắng khít hơn nữa.

HÃY NHỚ: Kỹ năng lắng nghe quyết định 90% thành công trong giao tiếp, kết hợp với những kỹ năng khác, bạn sẽ nâng cao hiệu quả lên rất nhiều lần.

3. KỸ NĂNG NẮM BẮT TÂM LÝ:

Giỏi kỹ năng LẮNG NGHE, và có khả năng nắm bắt tâm lý: khách hàng, chủ nhà, đối tác… cho nên bạn mới có thể “nói đâu ra đó”, nói trúng nội tâm của người nghe và những lời tư vấn phù hợp sẽ được cân nhắc đưa ra.

Nó giống như việc bạn đang gãi đúng chỗ ngứa của khách hàng vậy. Như thế cho nên người khách hàng sẽ có được cảm giác thỏa mãn, đúng ý muốn mà bản thân đang tìm kiếm. Vậy thì chẳng có lý do nào khiến cho họ có thể dễ dàng bỏ qua được sản phẩm theo như lời bạn nói là rất tốt.

Kỹ năng này thể hiện độ NHANH và NHẠY cũng như TINH của nghệ thuật giao tiếp.

4. KỸ NĂNG PHÂN TÍCH SẢN PHẨM BẤT ĐỘNG SẢN:

Với những bạn làm môi giới trong các công ty phân phối BĐS, bạn nhận được bản phân tích và đánh giá BĐS trước mỗi lần “ra quân” của công ty. Đây chính là kỹ năng căn bản để bạn bắt đầu quy trình bán, chính vì điều này, các chủ sàn thường phải “đè” các bạn ra để đào tạo về sản phẩm.

Với những bạn làm môi giới tự do, kỹ năng này càng quan trọng hơn. Phân tích sản phẩm bất động sản giúp bạn đánh giá được sản phẩm đầu vào, có dễ bán không ?
Bạn phải ĐÀO SÂU để xem sản phẩm đó có LỢI ÍCH và KHÁC BIỆT so với những bđs khác ?
Bạn nên nhớ: Sản phẩm 8 điểm thì khâu Marketing và Bán hàng sẽ “dễ thở” hơn rất nhiều. Ngược lại, sản phẩm 5đ bạn sẽ tốn nhiều THỜI GIAN và CÔNG SỨC hơn để bán được hàng.

5. KỸ NĂNG PHÂN TÍCH ĐỐI TƯỢNG KHÁCH HÀNG.

Sau khi phân tích được sản phẩm Bất Động Sản rồi thì bạn bước đến kỹ năng tiếp theo: Phân tích đối tượng khách hàng – Bước này làm ở nhà, cùng đội nhóm, khác với kỹ năng NẮM BẮT TÂM LÝ KHÁCH HÀNG (diễn ra khi tiếp xúc với Khách Hàng qua điện thoại hoặc gặp trực tiếp).

Nhu cầu sở hữu bất động sản của mỗi người là khác nhau, có người muốn mua để cho thuê, có người muốn mua để ở, có người muốn mua để đầu tư sinh lời, nhưng cũng có những người muốn mua chỉ để thoả mãn cảm xúc cá nhân mà thôi. Vì vậy, người môi giới bất động sản nhất thiết phải biết phân tích sản phẩm của mình đáp ứng được chính xác nhất cho nhóm đối tượng nào, phải tìm ra nơi họ thường đến, nơi có thông tin của họ, trang mạng mà họ hay truy cập, sở thích, NỖI ĐAU và KHAO KHÁT của họ… Từ đó bạn mới có thể tiếp cận họ một cách “nhẹ nhàng” và hiệu quả.

6. KỸ NĂNG TÌM KIẾM KHÁCH HÀNG.

Chắc chắn rồi, để bán được bđs thì bạn phải biết cách tìm kiếm khách hàng, thông qua Marketing-quảng cáo, thông qua trao đổi hợp tác với môi giới khác,…
Trong khóa học Siêu Sao Môi Giới của Tôi, bạn được cầm tay chỉ việc 7 kênh Marketing hiệu quả dành cho môi giới BĐS.
Càng có nhiều thông tin khách hàng chất lượng, tỷ lệ thành công của bạn càng cao.

7. KỸ NĂNG TELESALE

“Xin lỗi, tôi bận”, đó là câu trả lời mà các bạn trong nghề môi giới thường xuyên gặp phải, mặc dù không muốn nghe. Vậy nên, phương pháp xây dựng nội dung tiếp cận, và kỹ năng tiếp cận khách hàng là cả một nghệ thuật. Đây là bước mà các bạn nhân viên môi giới bất động sản thường xuyên thất bại. Sau bước này, có tới 50% saler nghĩ tới chuyện bỏ nghề, nếu vượt qua, họ tiếp tục đối mặt với khách hàng trong vòng tiếp theo.

8. KỸ NĂNG TƯ VẤN, ĐÀM PHÁN, CHỐT SALE

Tư vấn: Làm thế nào để khách hàng nhận ra rằng, đây mới là căn nhà mơ ước của mình, đây mới là sản phẩm sinh lời của mình, hay đây mới là căn nhà cho thuê hiệu quả? Điều đó, phụ thuộc hoàn toàn vào sự lắng nghe và phân tích tâm lý, nhu cầu khách hàng của bạn. Đến vòng này, có tới 10% saler thất bại và bỏ nghề. Nếu bạn vượt qua vòng này, thì vòng làm cho khách hàng ra quyết định sẽ là thử thách tiếp theo của bạn.

Chốt Sale: Người đi mua luôn đau khổ hơn người bán, nhưng bạn thường nghĩ ngược lại, điều này khiến bạn mất bình tĩnh và dồn người mua bằng phương thức “chèo kéo”. Hãy làm cho khách hàng ra quyết định bằng chính niềm tin và cảm xúc của họ, đó là cả một nghệ thuật. Vòng này, có tới 25% bỏ cuộc, vì gặp khách nhiều mà chốt chẳng được bao nhiêu. Thoát được vòng này, bạn gần như là người chiến thắng, vì khách hàng đã xuống “cọc”.

Đàm phán: giúp môi giới có thể kiếm được nhiều tiền hơn bằng cách: “đặt cọc bán chênh”, “độc quyền” bán bđs cho chủ nhà, đàm phán tốt có thể tăng % hoa hồng lên 3-5% hoặc hơn (bình thường từ 1-3%)…

9. KỸ NĂNG CHĂM SÓC KHÁCH HÀNG

Bạn nên nhớ, khách hàng xuống cọc, chưa đồng nghĩa với việc đã kết thúc bán hàng. Bạn phải tiếp tục chăm sóc, chia sẻ lo lắng cùng khách hàng một cách kịp thời để hoàn tất công đoạn mua bán.

10. KỸ NĂNG QUẢN TRỊ TỆP KHÁCH HÀNG

Tài sản lớn nhất của những người làm nghề lâu năm, chính là họ sở hữu tệp khách hàng đã từng giao dịch với họ và hạnh phúc sau giao dịch. Họ sẽ yên tâm giao dịch với bạn lần tiếp theo, hoặc giới thiệu khách hàng cho bạn. Vậy nên, hãy quản trị và khai thác tốt tệp khách hàng mà bạn có.

11. KỸ NĂNG SELF-HELP – TỰ TẠO ĐỘNG LỰC CÁ NHÂN.

Một người mới bước chân vào nghề, thường phải mất 3-6 tháng mới có thành quả đầu tiên, mất hàng năm, thậm chí vài năm mới có được tệp khách hàng để khai thác. Nhưng thực tế, các bạn trẻ không sẵn sàng đón nhận quy luật tất yếu này, họ kỳ vọng, rồi thất vọng, rồi trễ giờ, rồi mệt mỏi, rồi bỏ cuộc. Có đến 10% số nhân viên đã có kết quả bán hàng, nhưng họ vẫn bỏ cuộc, do chu kỳ thành công kéo dài khiến họ không đủ kiên trì.

Liệu bạn có mệt mỏi khi hàng ngày gọi cả trăm cuộc điện thoại, nhưng đa phần sẽ bị từ chối và gác máy, bạn cảm thấy không còn tự tin và nhiệt huyết như lúc đầu. Ngay tại thời điểm có suy nghĩ đó, các nhà môi giới bất động sản phải hiểu rằng không có sự thành công nào trải đầy hoa hồng cả, bạn phải đối diện trước mắt với nhiều khó khăn đầy thử thách. Lúc đấy, bạn nên nhớ đến câu “Thành công chỉ cần 1% tài năng, 99% còn lại là nhờ sự kiên trì”

12. KỸ NĂNG LÀM VIỆC NHÓM

Đôi khi trong hoạt động môi giới bất động sản để có sự hỗ trợ tốt bạn cần phải có đồng đội. Đồng đội hay những người làm cùng bạn sẽ tạo thành một nhóm làm việc. Bạn phải biết vận dụng sức mạnh của từng người trong nhóm, đặc biệt nếu bạn là trưởng nhóm (Team Leader) thì kỹ năng này lại càng cần phải rèn luyện. Kỹ năng làm việc nhóm sẽ giúp bạn làm việc hiểu quả hơn với những công việc lớn cần sự phối hợp nhiều người.

Điều quan trọng trong kỹ năng làm việc nhóm là tạo ra được sự thân thiện, công bằng, đoàn kết, chia sẻ và hỗ trợ nhau trong công việc. Nếu bạn giữ và duy trì được những giá trị này trong hoạt động nhóm thì nhóm làm việc của bạn sẽ làm việc rất hiệu quả và thành công.

13. KỸ NĂNG GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ

Trong quá trình làm việc, bạn không thể đảm bảo công việc sẽ diễn ra hoàn toàn suôn sẻ. Có rất nhiều vấn đề có thể xảy đến trong quá trình bạn làm việc với khách hàng. Đây là rủi ro nhưng cũng là cơ hội để bạn chứng tỏ bản lĩnh của mình.

Dưới đây là các bước giúp bạn có thể giải quyết được các vấn đề phát sinh:
B1: Xác định đúng bản chất vấn đề
B2: Xác định đúng nguyên nhân gây ra vấn đề và cách giải quyết
B3: Đưa ra các phương hướng giải quyết dự phòng
B4: Đàm phán với khách hàng, đối tác để giảm thiểu thiệt hại

Việc giải quyết vấn đề cũng yêu cầu bạn phải duy trì sự bình tĩnh, đánh giá sự việc bằng con mắt khách quan, công bằng. Vì nếu bạn đánh giá sai vấn đề, bạn cũng sẽ đưa ra phương án giải quyết sai.
Một khi cải thiện được kỹ năng giải quyết vấn đề, chắc chắn hiệu suất làm việc của bạn của bạn sẽ được nâng cao rất nhiều.

14. KỸ NĂNG QUẢN LÝ TÀI CHÍNH

Với người mới bắt đầu để có giao dịch thành công đầu tiên phải mất 3 – 6 tháng để chuẩn bị và “vấp ngã”. Khoảng thời gian này bạn phải tốn khá nhiều chi phí để tìm kiếm khách hàng, tạo mối quan hệ… Tất nhiên, bạn sẽ có khoản lương cứng đủ dùng cho việc tìm kiếm khách hàng. Nhưng những ai không biết quản lý tài chính sẽ dễ thâm hụt ngân sách. Và đây chính là rào cản khiến nhiều người bỏ việc trong 2 – 3 tháng đầu. Bên cạnh đó, ngay cả những người đã có chỗ đứng trong nghề vẫn có thể đối mặt với tình trạng tài chính bấp bênh. Do nguồn thu nhập phụ thuộc rất nhiều vào tiền hoa hồng…nhưng không phải lúc nào cũng có hợp đồng.

Nếu bạn tự làm các công việc như Marketing thì kỹ năng Quản lý tài chính rất quan trọng, nó giúp bạn đo lường được hiệu quả giữa ngân sách quảng cáo/lợi nhuận (hoa hồng) thu về.

15. KỸ NĂNG CHỤP ẢNH, QUAY VIDEO.

Bạn có muốn sở hữu những bức ảnh, video chuyên nghiệp, hiệu quả để đăng lên Facebook cá nhân, lên các kênh truyền thông của mình ? Chắc chắn không có 1 ekip nào thường xuyên đi theo bạn để thực hiện được nếu bạn là môi giới cá nhân. Để chủ động trong công việc, bạn phải luyện tập kỹ năng này ngay từ hôm nay.

16. KỸ NĂNG TÌM KIẾM NGUỒN HÀNG.

Tình hình hiện nay, rất nhiều dự án từ phân lô bán nền, chung cư đều rất “khan hàng” vì bị tắc thủ tục pháp lý.
Nhiều văn phòng, sàn BĐS phải đóng cửa và cho nhân viên nghỉ việc vì “đói nguồn hàng”.
Với môi giới cá nhân, có nhiều nguồn hàng giúp bạn dễ dàng đưa ra nhiều tùy chọn cho khách hàng.

17. KỸ NĂNG CHĂM SÓC NGOẠI HÌNH.

Ngoại hình chính là một yếu tố quan trọng mà nhân viên bất động sản nên sở hữu. Vì ngoại hình chính là đại diện cho hình thức giúp bạn thu hút được thiện cảm đối với người xung quanh và với đối phương trong công việc. Khi đó mọi vấn đề đều được bàn bạc, thỏa thuận với khách hàng một cách thuận lợi hơn bao giờ hết.

18. KỸ NĂNG QUẢN LÝ THỜI GIAN.

Với hàng loạt công việc phải xử lý trong một ngày thì việc xây dựng một Plan làm việc, sắp xếp thời gian là cực kỳ quan trọng, Đặt ra KPI trong ngày, đây cũng là cách khiến cấp trên phải để ý đến bạn. Không ai lại không thích một cấp dưới làm việc KỶ LUẬT cả.

19. KỸ NĂNG ĐÀO TẠO, HUẤN LUYỆN.

Nếu bạn là môi giới đã có kinh nghiệm, bạn làm việc theo đội nhóm thì kỹ năng đào tạo, huấn luyện sẽ giúp bạn mở rộng được quy mô -> tiến đến phát triển thành văn phòng môi giới, sàn phân phối BĐS.
.
20. KỸ NĂNG HUY ĐỘNG VỐN

Ví dụ 1: Bạn bán 1 bđs cho khách hàng, sau quá trình điều tra và định giá với kinh nghiệm của mình. Bạn thấy đây là 1 bđs tốt nên quyết định sử dụng chiêu “đặt cọc bán chênh”. Làm thế nào nếu bạn không có đủ tiền ?

Ví dụ 2: Bạn sở hữu 1 văn phòng môi giới, muốn “mua sỉ- bán lẻ” tài sản của 1 dự án. Làm thế nào nếu bạn không đủ tiền ?
Rõ ràng HUY ĐỘNG VỐN sẽ giúp bạn xử lý những cơ hội đúng không ?

21. KỸ NĂNG XỬ LÝ THỦ TỤC PHÁP LÝ NHÀ ĐẤT, CÔNG CHỨNG, ĐĂNG BỘ SANG TÊN.

Môi giới BĐS cho thuê hoặc môi giới trong các sàn BĐS, bạn có thể không liên quan nhiều đến các thủ tục này vì có bộ phận chuyên trách sẽ hỗ trợ bạn. Tuy nhiên, nếu bạn có tầm nhìn sẽ phát triển từ Môi giới BĐS -> nhà đầu tư BĐS thì bạn nên sở hữu kỹ năng này.
PHÁP LÝ SAI có thể bạn sẽ MẤT TRẮNG!


Nhiều người làm môi giới sau 1 vài thương vụ đã kiếm được rất nhiều $, tuy nhiên khi thị trường khan hiếm về nguồn hàng. Tình hình kinh tế, chính trị xã hội, tâm lý người tiêu dùng và nhà đầu tư thay đổi như đợt dịch vừa qua, chỉ có những người trang bị đầy đủ KIẾN THỨC, KỸ NĂNG và CÔNG CỤ, MỐI QUAN HỆ, NỀN TẢNG CÁ NHÂN mới có thể ĐỨNG VỮNG với nghề.

NHƯNG… BẠN ĐỪNG SỢ!

Tùy vào dòng sản phẩm bạn môi giới, môi trường bạn làm việc. Bạn có thể không giỏi TOÀN BỘ những kỹ năng trên cũng đã có thể kiếm được tiền từ nghề môi giới bất động sản rồi.
Việc rèn dũa những kỹ năng trên có lẽ sẽ LÀM CẢ CUỘC ĐỜI và áp dụng cho rất nhiều ngành nghề, không chỉ dành riêng cho nghề môi giới Bất Động Sản.

NGƯỜI CÓ CHÍ THÌ NÊN - NHÀ CÓ NỀN THÌ VỮNG




         Làm người, chỉ số IQ cao hay thấp cũng không sao. 

        Chỉ số EQ thế nào cũng không thành vấn đề. Nói thẳng ra, bạn có thể không thông minh, cũng có thể không giỏi về giao tiếp xã hội, nhưng nhất định phải bản lĩnh. 

             Làm người có khí phách lớn, thì sẽ có thành công lớn. Bởi vì ý chí mới là tiêu chuẩn của người thành công.

        Nếu chỉ một chút trở ngại đã khiến bạn quỵ ngã,

        Nếu chỉ một hai lời nói xấu cũng làm bạn tức giận,

        Nếu hơi một chút là đã ghét, căm hận người khác,

        Vậy thì bản lĩnh của bạn thật quá nhỏ.


        Hãy ghi nhớ một câu nói: CÀNG CỐ GẮNG, CÀNG GẶP MAY!  


        Bỏ nóng nảy, bỏ lười biếng.

        Tập trung làm tốt việc bạn cần làm, nỗ lực hết mình để đạt được mục tiêu. Khi bạn thực sự cố gắng, bạn sẽ phát hiện rằng mình xuất sắc hơn so với những gì bạn tưởng tượng rất nhiều.


        Trên đời này, ngoại trừ việc sinh tử, thì các việc khác đều là chuyện nhỏ. Bất kể bạn gặp chuyện phiền não gì, đều không nên làm khó dễ cho chính mình. Bất luận hôm nay xảy ra chuyện tồi tệ gì, thì cũng đừng bao giờ thất vọng về cuộc sống, bởi vì vẫn còn có ngày mai.

       Điều tuyệt diệu chỉ chờ đợi những người đang tiến về phía trước.

       Luôn luôn xác định MỤC TIÊU rõ ràng.  

     Người có mục tiêu luôn luôn chạy băng băng về phía trước. Người không có mục tiêu thì đang lạc lối, bởi vì họ không biết phải đi đâu???

      Người xác định rõ mục tiêu thì luôn cảm ơn; người không có mục tiêu thì luôn oán trách, cho rằng cả thế giới đều phải nợ họ.

        Người có mục tiêu thì ngủ không được; còn người không có mục tiêu thì ngủ không muốn dậy, bởi vì không biết khi thức dậy, họ sẽ làm gì??

            Lúc cảm thấy khổ não, chính là lúc bản thân vỡ lẽ ra rằng: dễ đi thì chính là đường xuống dốc. Đang trong chịu đựng là vì bạn đang đi lên dốc, đi qua rồi, bạn nhất định sẽ có tiến bộ.

           Nếu bạn đang oán trách vận mệnh không chiếu cố, vậy thì hãy khiêm tốn: "Mệnh, là cái cớ của người thất bại; Vận, là lời nói khiêm tốn của người thành công."

          Mệnh, là do trời định, nhưng trời định không có nghĩa là mặc mọi thứ ra sao thì ra, càng không phải là để oán trách, bởi đó chỉ là một kiểu biểu hiện của sự nhu nhược.

          Vận, là thăng trầm của cuộc đời. Mọi thứ đều do cách ta đối diện với chúng, vượt qua chúng. Suy cho cùng, tất cả đều nằm chính trong lòng bàn tay bạn.

            Luôn mang tâm thế của người đi học, đừng là kẻ đi xem trong cuộc đời mình./.

                                               Nguồn: Nhặt trên Nét./.

Thứ Ba, 22 tháng 2, 2022

DỰ ÁN MỚI CỦA ECOPARK

 



SKY FOREST - VẼ THIÊN NHIÊN LÊN BẦU TRỜI

 

SKY FOREST, thiên nhiên không chỉ gói gọn trong đại công viên cây xanh LỚN NHẤT Việt Nam.


SKY FOREST, Nhà không chỉ NẰM trong Vườn, và Vườn không chỉ e ấp, nép mình giữa đại ngàn công viên.


Nhờ có SKY FOREST, Đại Công viên ECOPARK đã nâng thiên nhiên vốn đã đỉnh nay vượt lên một tầm cao mới, với 8 CÔNG VIÊN có quy mô khủng Mười nghìn mét vuông bảng lảng giữa mây trời cùng với gần Một nghìn sân vườn lững thững giữa tầng không.


Với ECOPARK,

            2 TỪ

                TUYỆT VỜI

            là chưa đủ.

#Ecopark
#Sky_Forest
#Vẽ_Thiên_Nhiên_Lên_Bầu_TRời

CHIỆN NGÔN TỀNH

 Lớp H có một cu Cương

Ngày xưa lớp trưởng, thầm thương đĩ Hà. Đĩ Hà thì lại mặn mà Với thằng cu Mạnh có nhà ngã tư. Mặc cho cu Chiến gửi thư Đĩ Hà xinh vưỡn lắc lư cái đầu. Bàn trên, cu Hậu rất ngầu, Suốt ngày lẩn thẩn, nghiêng đầu, liếc Oanh. Hằng béo thì ngó loanh quanh Con trai lớp H, bà rành lắm ru Đành rằng có mấy thằng cu Dưng tuyền là hạng gà mờ, chíp hôi. Hằng rằng: thôi thế đành thôi Mất công nhảy nhót, một thời thanh xuân. Quyết đong được một trai tân Đẹp trai, sáng sủa, thêm phần có râu. Hằng la: nó chửa có râu Tay tao sờ mãi, mày đừng có điêu. Dưng mờ lại đúng một điều: Đẹp trai, cao ráo, tao "đau cái điền". Đĩ Hương thi thoảng luyên thuyên Dậy thì khí sớm, đong tình cu Chung. Cu Chung chẳng nói, chẳng đừng Hương mời không đắt, Hương đành đi tu. Rằng tu, chửa trót kiếp tu Gặp anh phải gió, đi tù cũng cam. Đĩ Châm ngồi cạnh đĩ Dâm Nghe tên đã choáng, biết làm sao đây. Đĩ Hồng hay chơi bài bây: Mấy cu lớp H, bà thèm vào dây. Chúng nó vừa xấu, vừa gầy Vừa toét con mắt, lại hay ỡm ờ. Chúng nó lại thích "bánh bơ" Đồ nhà chẳng quý, hững hờ, bỏ qua. Huyền Thanh má lúm hiền hòa Ông ổng vọng cổ lại ca nhạc vàng. Hạnh Xoe ngồi cạnh Bích Hường Tóc dài quá đít vấn vương các thầy. Toàn xoăn tròn trịa cối xay Thu lu một góc, ở ngay bàn đầu. Vân Nga béo múp phao câu Má hồng, thầy lý âu sầu, nhớ thương. Thúy Hà cùng mạn Ngân, Phương Tuyên thời xinh gái, ra đường đong giai. Đong đi, đong lại, đong hoài Bây giờ thời đã lên bà từ lâu. Cu Phiên suốt ngày âu sầu Loay hoay tìm thuốc đau đầu, đau răng. Cu Chính có tính lăng nhăng Người to như tịnh, dưng mờ rất hôi. Cu An ăn mặc lôi thôi Dưng mờ giải toán: thôi rồi, rất nhanh. Cu Quân xe đạp màu xanh Quần áo chải chuốt, rành rành bảnh giai. Cu Lên đá bóng rất tài Con gái lớp khác ngắm hoài, ngẩn ngơ.  Thanh Hà giờ thích làm thơ Sểnh ra một tý là mơ seo-phì. Cu Bình học bên lớp I Tý táy, tý mẻ với dàn gái yêu. An khuyên: mày chớ có liều Điêu điêu chúng nó, yêu nhiều ngẩn ngơ. Hồng rằng: này, đừng có mơ "Các chụy" có ế, chẳng sờ được đâu. Chúng mày vừa xấu, vừa xa Thằng sứt, thằng sún, chứ đâu đẹp gì! An ta cãi lại tức thì: Chúng tao mỳ chính, mày điêu điêu là.
Lệ Hà nhà ở rất xa Mỗi lần đi học, qua ba cánh đồng. Đường đi, lối lại lòng vòng, Dưng mà vưỡn cố, để không muộn giờ. Thu Huyền hồi bé mộng mơ Đạp xe bay tóc, ngẩn ngơ bao người. Hiệp cùng quê với Huyền còi Bích Cẩm thổ địa là nơi sinh thành. Thúy, Hằng có chút họ hàng Vừa là bè bạn, thêm tình chị em. Hai người ngồi ở bàn trên Dãy bàn bên phải, cùng miền Bí thư. Thị Nhãn giờ nhớ lơ mơ Sống cùng con cháu, ở gần nhà Thương. Đĩ Tho từ ngày ra trường Lênh đênh, phiêu bạt, lấy chồng Quảng Ninh. Bây giờ nhà cửa đình huỳnh Kinh doanh hải sản, thắm tình bốn phương. Lớp Hét nổi tiếng nhất trường Trai tài, gái đảm, vấn vương bao người.

THƠ MỚI

        Bớ CON DÂN lớp H
       Trật tự, TRẪM có nhời:

           Ta, tiếng thời Đoàn Bí

           Hét ra lửa, khỏi bàn

           Giờ, ta ban chiếu chỉ
           Cho các người thả ga

            Phụt, ho, hay là nhổ
           Thơ, văn, hay nhạc họa
           Cứ thăng hoa, phát lộ
           Miễn là ta hài lòng.

           Còn trách nhiệm chỉnh sửa
           Trẫm giao phó cu Cương 

           Cùng đĩ Hà lớp trưởng           

           Để cho thơ có vần.

 

           Chúng mày không làm được

           Thì cứ liệu thần hồn. 

                                            Trẫm

Thứ Tư, 31 tháng 5, 2017

Những con số kinh hoàng trong Chiến tranh Việt Nam

Cuộc Chiến tranh Việt Nam có nhiều kỷ lục đáng sợ. Trong những năm từ 1966 cho tới 1968, máy bay Mỹ và đồng minh đã ném 2 865 808 tấn bom xuống Việt Nam, Lào và Campuchia – nhiều hơn trong toàn bộ Đệ nhị Thế chiến 800 000 tấn. Cho tới năm 1975, quân đội Mỹ đã bắn hay ném bảy triệu tấn bom và đạn pháo xuống Bắc và Nam Việt Nam.
“There was more of it in Vietnam” – “Thứ đó đã có nhiều hơn ở Việt Nam”, đó là câu nói của những người cựu chiến binh Mỹ đã từng chiến đấu ở Việt Nam. Và họ không chỉ muốn nói đến số bom đạn khổng lồ đã được trút xuống đất nước Việt.
MoLietSy
Theo các ước lượng thấp nhất, có chừng 627 000 người dân thường ở Bắc và Nam Việt Nam đã bị giết chết trong khoảng thời gian từ 1965 cho tới cuối 1974 – hơn 80 phần trăm trong số đó đã sống ở miền Nam Việt Nam. Quân đội Bắc Việt và Việt Cộng – đã trừ đi con số người dân thường bị nhầm lẫn đưa vào trong các thống kê – mất 444 000 người, Hoa Kỳ trên 56 000 người và đồng minh của họ gần 226 000, tức là có khoảng 726 000 người lính tử trận. Con số tổng cộng những người chết vì chiến tranh theo đó là 1 353 000 người. Nhiều tác giả khác cho rằng con số này là quá ít. Họ cho rằng đã có một triệu người lính Việt đã tử trận, trên hai triệu người Việt bị giết chết và trên bốn triệu người Việt bị thương – trong một đất nước có 35-40 triệu người dân lúc đó. Có lẽ con số chính xác nằm ở đâu đó giữa hai cực này. Dù thế nào đi chăng nữa thì tỷ lệ người dân thường trong số các nạn nhân chiến tranh cũng hết sức cao, trong trường hợp tối thiểu là 46 phần trăm, xấu nhất là 66 phần trăm. Dù là con số trung bình nào thì nó cũng vượt quá con số 42 phần trăm nạn nhân là thường dân của Đệ nhị Thế chiến Theo đó, bên cạnh Triều Tiên, Việt Nam đã phải trả giá bằng máu cao nhất trong tất cả những cuộc chiến tranh nóng của thời Chiến tranh Lạnh.
Một trong những nguyên nhân cho những con số kinh hoàng này là việc quân đội Mỹ đã phải đối đầu với một quân đội có tinh thần hy sinh cực cao. Theo ông Bernd Greiner trong “Krieg ohne Fronten. Die USA in Vietnam” (“Chiến tranh phi trận tuyến. Hoa Kỳ ở Việt Nam”), vào thời gian cuối năm 1967 đầu 1968, trên đỉnh cao của cuộc chiến, lực lượng chiến đấu của phía bên kia gồm khoảng 200 000 người. Cộng thêm các đơn vị quản lý và cung cấp, người ta có thể cho rằng con số tối đa của lực lượng chiến đấu là 240 000 người. Nhưng trong thời gian từ 1964 cho tới 1975 đã có chừng 444 000 người lính của Việt Cộng và quân đội chính quy Bắc Việt Nam tử trận. Nói cách khác, bên cộng sản đã mất toàn bộ lực lượng chiến đấu của họ đến hai lần, tính theo phần trăm thì nhiều gấp đôi số quân nhân mà Nhật Bản đã mất trong Đệ nhị Thế chiến và nhiều gấp mười hai lần người Trung Quốc và Bắc Hàn thiệt hại trong Chiến tranh Triều Tiên. Việc một bên của một cuộc chiến có thể và sẵn sàng trả cái giá đó là một điều hiếm có trong lịch sử, nếu như không là độc nhất vô nhị. Có nhiều yếu tố cho điều này: một ý muốn bất khuất muốn vứt đi ách thống trị của nước ngoài, động lực qua các thành công trong chiến tranh chống người Nhật và người Pháp và một giới chỉ huy chính trị quân sư vô lương tâm hầu như không thể nào hơn được nữa. “Mỗi một phút”, Tướng Giáp nói, “có hàng trăm ngàn người chết trên khắp thế giới. Cái sống hay cái chết của hàng ngàn người, ngay cả khi họ là người cùng quê hương, có ý nghĩ rất ít trong thực tế.”
Mới đây, bài báo trên Làn sóng Đức (Deutsche Welle) cho hay rằng nhà nước Việt Nam đã khởi động dự án để xác định danh tính của 500 000 người liệt sỹ còn chưa biết tên tuổi qua ADN. Như vậy con số 440 000 mà ông Bernd Greiner đưa ra vẫn còn quá thấp. Độ tán tận lương tâm của giới chỉ huy chính trị và quân đội ở miền Bắc còn nhiều hơn thế nữa – There was more of it in Vietnam.
Phan Ba
Viết theo số liệu của Bernd Greiner, “Krieg ohne Fronten. Die USA in Vietnam” (“Chiến tranh phi trận tuyến. Hoa Kỳ ở Việt Nam”) và Deutsche Welle http://www.dw.com/de/vietnams-tote-sollen-endlich-ruhe-finden/a-19120303

Thứ Năm, 12 tháng 1, 2017

Bài phát biểu từ nhiệm của TT OBAMA

Tổng thống Barack Obama phát biểu chia tay Nhà Trắng tại thành phố quê nhà Chicago vào tối ngày 10/1, tức sáng ngày 11/1 giờ Hà Nội. Dưới đây là nội dung bài phát biểu của ông:
"Xin chào Chicago
Thật vui khi trở về nhà. Cảm ơn tất cả mọi người.
Michelle và tôi cảm thấy rất xúc động vì những lời chúc mà các bạn đã gửi tới chúng tôi trong hai tuần qua. Nhưng tối nay, đến lượt tôi nói lời cảm ơn. Dù chúng ta đã từng nhìn hòa thuận hay không hề đồng tình với nhau, những cuộc trao đổi giữa tôi với các bạn - người dân nước Mỹ, trong các phòng khách, nông trại, nhà máy, các bữa tiệc hay những tiền đồn quân sự xa xôi, đã giúp tôi trung thực, giúp tôi có nguồn cảm hứng và tiếp tục công việc. Mỗi ngày tôi đều học được từ các bạn.
Các bạn đã giúp tôi trở thành tổng thống tốt hơn, một người đàn ông tốt hơn.
Tôi lần đầu tiên đến Chicago khi mới ngoài 20 tuổi, đang cố tìm hiểu xem mình là ai, vẫn đang tìm kiếm mục đích của đời mình. Tôi bắt đầu làm việc trong một nhóm nhà thờ, gần một nhà máy thép đã đóng cửa ở gần đây. Trên những con phố đó, tôi đã chứng kiến sức mạnh của lòng tin, cùng phẩm chất thầm lặng của những người lao động khi đối mặt với khó khăn, mất mát.
Đây chính là nơi tôi học được rằng thay đổi chỉ có thể diễn ra khi những người bình thường được tham gia, cùng nhau đòi hỏi điều đó. Sau 8 năm làm tổng thống của các bạn, tôi vẫn tin tưởng vào điều đó.
Đó không chỉ là niềm tin của tôi, đó là nhịp đập của lý tưởng Mỹ chúng ta, trải nghiệm của chúng ta về chế độ tự quản.
Đó là niềm tin rằng chúng ta đều sinh ra bình đẳng, tạo hóa ban cho chúng ta quyền bất khả xâm phạm, trong đó có quyền sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc.
Cần phải thừa nhận rằng những quyền đó dù là hiển nhiên nhưng không thể tự nhiên mà có. Chúng ta - người dân, thông qua công cụ của nền dân chủ, có thể tạo nên một thể thống nhất hoàn hảo hơn.
Đó là món quà lớn mà những bậc khai quốc đã trao cho chúng ta. Quyền tự do theo đuổi những giấc mơ của bản thân bằng mồ hôi, lao động và trí óc, cùng nghĩa vụ phải phấn đấu cùng nhau, nhằm đạt được những điều tốt đẹp hơn.
Trong 240 năm, lời kêu gọi của đất nước với người dân đã mang lại công việc và mục đích cho mỗi thế hệ mới. Đó là điều khiến những người yêu nước chọn nền cộng hòa chứ không phải sự chuyên chế, khiến những người tiên phong đi về phía Tây, những người nô lệ lên những đường sắt tạm bợ để đến với tự do. Đó là những điều khiến người nhập cư và tị nạn vượt đại dương và sông Rio Grande. Đó là điều thúc đẩy phụ nữ yêu cầu quyền bầu cử, thôi thúc người lao động làm việc và những người lính Mỹ sẵn sàng hiến dâng cuộc sống tại bãi biển Omaha, Iwo Jima, Iraq và Afghanistan và lý do đàn ông và phụ nữ từ Selma đến Stonewall cũng sẵn sàng làm vậy.
Vì vậy, đó là những gì chúng tôi ám chỉ khi nói rằng nước Mỹ rất đặc biệt. Không phải là đất nước này hoàn mỹ ngay từ đầu mà chúng ta đã thể hiện được năng lực thay đổi và làm cho cuộc sống tốt hơn . Đúng, sự tiến bộ của chúng ta đã không đồng đều. Công việc của nền dân chủ luôn khó khăn và gây tranh cãi, đôi khi còn đẫm máu. Cứ bước hai bước về phía trước, chúng ta lại có cảm giác có một bước lùi. Nhưng lịch sử dài của Mỹ đã được xác định bởi nỗ lực tiến về phía trước, được xác định bởi sự tiếp nối tín điều lập quốc là nước Mỹ mở rộng vòng tay với tất cả mọi người chứ không chỉ là một số.
Nếu tôi đã nói với bạn cách đây 8 năm rằng nước Mỹ sẽ đảo ngược cuộc suy thoái lớn, khởi động lại ngành công nghiệp ôtô và mở ra nhiều việc làm nhất trong lịch sử. Nếu tôi đã nói với các bạn rằng chúng ta sẽ mở ra một chương mới với người dân Cuba, chấm dứt chương trình vũ khí hạt nhân của Iran mà không phải nổ một phát súng nào và tiêu diệt kẻ chủ mưu vụ 11/9. Nếu tôi nói với các bạn rằng chúng ta sẽ thắng trong cuộc đấu tranh giành quyền bình đẳng trong kết hôn và đảm bảo quyền được chăm sóc y tế cho thêm 20 triệu đồng bào.
Nếu tôi nói với các bạn rằng, các bạn có thể nghĩ tầm nhìn của chúng ta hơi cao. Nhưng đó là những gì chúng ta đã làm, các bạn đã làm. Các bạn chính là sự thay đổi. Các bạn đáp lại niềm hy vọng của người dân, và chính nhờ các bạn cùng gần như tất cả những biện pháp đó, nước Mỹ là đã trở nên hùng mạnh hơn trước đây, khi chúng ta khởi đầu.
Trong 10 ngày nữa, thế giới sẽ chứng kiến một bước ngoặt trong nền dân chủ của chúng ta. Việc chuyển giao quyền lực một cách hòa bình sẽ diễn ra giữa một tổng thống dân bầu cho người kế nhiệm. Tôi cam kết với Tổng thống đắc cử Trump rằng chính quyền của tôi sẽ đảm bảo quá trình chuyển giao thuận lợi nhất có thể, giống như những gì Tổng thống Bush đã từng làm cho tôi.
Bởi vì tất cả chúng ta đều có trách nhiệm đảm bảo cho chính phủ có thể đối phó được với những thách thức mà chúng ta vẫn đang đối mặt. Chúng ta có những thứ cần thiết để làm như vậy. Chúng ta có mọi thứ để đáp lại những thách thức đó.
Rốt cuộc, chúng ta vẫn là quốc gia giàu có nhất, hùng mạnh nhất, được tôn trọng nhất trên thế giới. Sức trẻ, động lực, sự cởi mở và đa dạng, khả năng chấp nhận mạo hiểm và tái tạo vô tận của chúng ta đồng nghĩa với việc tương lai sẽ thuộc về chúng ta. Nhưng ý chí đó chỉ có thể trở thành hiện thực khi nền dân chủ của chúng ta hoạt động, nếu nền chính trị của chúng ta phản ánh tốt hơn nguyện vọng của nhân dân.
Chỉ khi tất cả chúng ta, bất kể đảng phái hay lợi ích, cùng góp tay vào mục tiêu chung, chính là thứ mà chúng ta đang rất cần đến. Đó chính là điều mà tôi muốn tập trung đề cập tối nay. Tình trạng nền dân chủ của chúng ta.
Dân chủ không có nghĩa là tất cả đều có ý kiến như nhau. Những bậc khai quốc của chúng ta cũng đã tranh luận, cãi nhau, nhưng cuối cùng họ đã thỏa hiệp, họ kỳ vọng chúng ta cũng làm như vậy. Nhưng họ biết rằng nền dân chủ cần đến nền tảng cơ bản của sự đoàn kết, với niềm tin rằng dù có những khác biệt, tất cả chúng ta đều cùng chung một đất nước. Dù trỗi dậy hay đi xuống, chúng ta luôn đồng hành cùng nhau.
Có những thời khắc trong lịch sử, sự đoàn kết đó đã bị đe dọa. Thời kỳ đầu của thế kỷ này là một trong những thời khắc như vậy. Một thế giới suy thoái, sự bất bình đẳng gia tăng, thay đổi nhân khẩu học và sự trỗi dậy của chủ nghĩa khủng bố. Những thế lực đó không chỉ thử thách an ninh, thịnh vượng của chúng ta, mà còn thách thức nền dân chủ.
Cách chúng ta đối phó với những thách thức của nền dân chủ sẽ quyết định khả năng giáo dục con em, tạo ra công ăn việc làm, và bảo vệ đất nước. Nói cách khác, nó sẽ quyết định tương lai của chúng ta.
Nền dân chủ của chúng ta sẽ không hoạt động nếu không có niềm tin rằng mọi người đều có cơ hội về kinh tế. Tin tốt là kinh tế chúng ta đang tăng trưởng trở lại, lương, thu nhập, giá trị nhà đất và tiền hưu trí cũng tăng, trong khi đói nghèo đang giảm bớt.
Người giàu đang phải trả một khoản thuế công bằng. Thị trường chứng khoán đang phá vỡ các kỷ lục. Tỷ lệ thất nghiệp ở gần mức thấp nhất trong 10 năm. Tỷ lệ người không có bảo hiểm chưa bao giờ thấp hơn thế.
Chi phí y tế đang tăng với tốc độ chậm nhất trong 50 năm. Nếu ai có thể vạch ra kế hoạch tốt hơn so những cải tiến chúng tôi đã làm được với hệ thống y tế - đáp ứng được nhiều người với chi phí ít hơn - thì tôi sẽ công khai ủng hộ nó.
Bởi vì sau tất cả, đó là lý do chúng tôi phục vụ đất nước, không phải để ghi điểm hay được kể công, mà là để cho cuộc sống của người dân tốt hơn. Nhưng với tất cả các tiến bộ thực sự mà chúng tôi đã làm được, chúng tôi biết như thế là chưa đủ. Nền kinh tế không thể hiệu quả và phát triển nhanh khi sự giàu có của một vài người lại gây ảnh hưởng đến tầng lớp trung lưu và nấc thang cho những người muốn được vào tầng lớp trung lưu.
Đó là lý luận về mặt kinh tế, nhưng sự bất bình đẳng rõ rệt cũng làm xói mòn tư tưởng dân chủ. Trong khi nhóm 1% tích lũy được lượng của cải và thu nhập lớn thì rất nhiều gia đình, các khu vực nghèo khó, cộng đồng thiểu số và vùng nông thôn bị bỏ lại phía sau.
Những công nhân nhà máy, bồi bàn hay nhân viên y tế bị sa thải gặp quá nhiều khó khăn để xoay xở cuộc sống tin rằng cuộc chơi chống lại phía họ, rằng chính phủ chỉ phục vụ cho lợi ích của những người quyền lực và điều đó càng làm tăng thêm sự hoài nghi và phân cực chính trị.
Không có cách nhanh chóng để sửa chữa xu hướng đã kéo dài này. Tôi đồng ý rằng thương mại của chúng ta nên công bằng chứ không chỉ tự do. Nhưng làn sóng tiếp theo của sự phân rã kinh tế sẽ không đến từ nước ngoài, nó sẽ đến từ tốc độ tự động hóa không ngừng khiến rất nhiều công việc của tầng lớp trung lưu trở nên lỗi thời.
Vì vậy, chúng ta phải có một sự sắp xếp xã hội mới để đảm bảo tất cả trẻ em đều nhận được sự giáo dục chúng cần, để cho người lao động đấu tranh yêu cầu thu nhập cao hơn, để củng cố lưới an toàn xã hội, để phản ánh cách chúng ta sống và tiến hành nhiều cải cách thuế hơn, nhằm khiến các công ty và cá nhân hưởng lợi nhiều nhất từ ​​nền kinh tế mới này không trốn tránh được nghĩa vụ của họ với đất nước đã giúp họ làm nên thành công.
Chúng ta có thể tranh luận về cách để đạt được những mục tiêu đó tốt nhất.
Nhưng chúng ta không thể tự mãn về những mục tiêu đó, bởi nếu chúng ta không tạo cơ hội cho tất cả mọi người, sự bất mãn và chia rẽ cản trở tiến bộ sẽ chỉ càng sâu sắc hơn trong những năm tới.
Nền dân chủ của chúng ta còn phải đối mặt với mối đe dọa thứ hai, mối đe dọa có từ ngày đầu lập quốc. Sau khi tôi đắc cử, đã có nhiều tranh luận về một nước Mỹ không còn nạn phân biệt chủng tộc. Viễn cảnh đó, dù rất được kỳ vọng, đã không trở thành hiện thực.
Chủng tộc vẫn là một thế lực gây chia rẽ trong xã hội chúng ta. Tôi đã sống đủ lâu để biết rằng quan hệ giữa các sắc tộc hiện nay đã tốt hơn rất nhiều so với 10 hay 20 năm trước, dù ai nói gì đi chăng nữa.
Bạn có thể thấy điều đó qua các con số thống kê, qua thái độ của thanh niên Mỹ thuộc các trường phái chính trị. Nhưng chúng ta vẫn chưa đạt được mục tiêu mong muốn.
Tất cả chúng ta phải nỗ lực hơn nữa. Nếu tất cả vấn đề kinh tế đều được quy về như cuộc đấu tranh giữa tầng lớp trung lưu da trắng lao động miệt mài và cộng đồng thiểu số không xứng đáng thì người lao động thuộc mọi sắc tộc sẽ phải giành nhau từng miếng ăn, trong khi giới nhà giàu rút sâu thêm vào những ốc đảo của họ.
Nếu chúng ta không muốn đầu tư vào con cái của người tị nạn chỉ vì họ không giống chúng ta, chúng ta sẽ tước bỏ sự thịnh vượng của chính con em mình, bởi những đứa trẻ da màu kia sẽ gánh vác một phần ngày càng lớn trong lực lượng nhân công của Mỹ.
Chúng ta đã cho thấy nền dân chủ của mình không phải là trò chơi “người thắng hưởng tất”. Năm ngoái, mức thu nhập tăng lên với mọi chủng tộc, mọi lứa tuổi, giới tính. Thế nên nếu chúng ta nghiêm túc về vấn đề chủng tộc, chúng ta phải củng cố những điều luật chống lại nạn phân biệt chủng tộc trong tuyển dụng lao động, trong cung cấp chỗ ở, giáo dục và trong hệ thống tư pháp.
Đó là điều Hiến pháp và những lý tưởng cao nhất của chúng ta đòi hỏi.
Nhưng chỉ luật pháp thôi là chưa đủ. Trái tim cũng phải đổi thay. Chúng không thể thay đổi chỉ trong một đêm. Thái độ xã hội thường phải mất nhiều thế hệ mới đổi khác.
Nhưng nếu nền dân chủ của chúng ta hoạt động theo đúng đường đi của nó trong một quốc gia ngày càng đa dạng, mỗi chúng ta cần phải nỗ lực lưu tâm đến lời khuyên của nhân vật Atticus Finch (trong tác phẩm "Giết con chim nhại"), người nói rằng bạn không bao giờ thực sự hiểu một người cho đến khi bạn nhìn nhận sự việc từ quan điểm của người đó, cho đến khi bạn "khoác trên mình tấm da của người đó".
Đối với người da màu và các nhóm thiểu số khác, điều đó có nghĩa là gắn kết cuộc đấu tranh cho công lý với những thách thức mà rất nhiều người dân ở nước này phải đối mặt, không chỉ là người tị nạn, di dân, người nghèo nông thôn hay người chuyển giới Mỹ mà còn cả những người nam giới da trắng trung niên. Bên ngoài họ có vẻ có lợi thế nhưng họ lại thấy thế giới của mình đảo lộn bởi sự thay đổi về kinh tế, văn hóa và công nghệ.
Đối với người Mỹ da trắng, điều đó có nghĩa là thừa nhận rằng những ảnh hưởng của chế độ nô lệ và Jim Crow (chế độ giai cấp đặt cơ sở trên màu da) không đột nhiên biến mất trong những năm 1960. Đó là nhờ các nhóm thiểu số đã cất tiếng nói bất mãn, tham gia vào việc đảo ngược nạn phân biệt chủng tộc hay thực hành chính trị đúng đắn. Khi họ tiến hành biểu tình ôn hoà, họ không đòi hỏi được đối xử đặc biệt mà họ muốn sự đối xử công bằng mà những bậc khai quốc đã hứa hẹn.
Đối với người Mỹ bản địa, điều đó có nghĩa là nhắc nhở mình rằng những thành kiến ​​giờ họ nói về người nhập cư cũng giống như những thành kiến năm xưa được quy chụp cho những người gốc Ireland, Italy hay Ba Lan - những người được cho là sẽ hủy hoại giá trị cơ bản của Mỹ. Cuối cùng thì nước Mỹ không bị suy yếu bởi sự hiện diện của những người mới đến, họ chấp nhận tín điều của dân tộc này và nó càng được củng cố.
Thế nên dù ở đâu chăng nữa, chúng ta đều phải nỗ lực hơn. Chúng ta phải khởi đầu với tiền đề rằng mỗi công dân đều yêu mến đất nước này nhiều như chúng ta, họ cũng trân trọng giá trị của lao động và gia đình như chúng ta. Con em của họ cũng tò mò, tràn đầy hy vọng và đáng được yêu thương như con em chúng ta.
Đó không phải là điều dễ dàng. Nhiều người trong chúng ta cảm thấy an toàn hơn với việc rút vào bong bóng của riêng mình, dù là ở khu phố hay trường đại học, nơi thờ tự hay trên mạng xã hội, nơi được bao quanh bởi những người có ngoại hình giống chúng ta, cùng chia sẻ quan điểm chính trị và không bao giờ chất vấn những giả thuyết của chúng ta. Sự trỗi dậy của lòng trung thành trần trụi với đảng chính trị, sự gia tăng phân tầng kinh tế và khu vực, sự phân mảnh của truyền thông để đáp ứng mọi thị hiếu – tất cả khiến thái độ phân loại này trở nên tự nhiên, thậm chí là không thể tránh khỏi.
Chúng ta ngày càng trở nên an toàn trong bong bóng của mình đến mức bắt đầu chỉ chấp nhận những thông tin phù hợp với quan điểm của mình, dù thông tin đó có đúng sự thật hay không, thay vì xây dựng quan điểm dựa trên những bằng chứng thực tế.
Xu hướng này tạo nên mối đe dọa thứ ba cho nền dân chủ. Chính trị là cuộc chiến về ý tưởng. Trong cuộc tranh luận lành mạnh, chúng ta ưu tiên những mục tiêu khác nhau, cùng những biện pháp khác nhau để đạt được các mục tiêu đó. Nhưng khi không có nền tảng cơ bản dựa trên sự thật, không có thái độ sẵn sàng tiếp nhận thông tin mới, cùng sự thừa nhận rằng đối thủ của bạn đang đưa ra quan điểm đúng, không dựa trên khoa học và lý lẽ, chúng ta sẽ liên tục cướp lời nhau, khiến quan điểm chung và sự đồng thuận trở nên vô vọng.
Đó có phải là một phần nguyên nhân khiến mọi người nản chí vào chính trị? Làm sao các quan chức được bầu lại nổi giận về thâm hụt ngân sách khi chúng tôi đề xuất chi tiền cho trẻ em học mẫu giáo, nhưng lại không nói gì khi chúng tôi cắt giảm thuế doanh nghiệp? Làm sao chúng ta có thể bỏ qua những sai sót về đạo đức trong đảng của mình, nhưng lại sửng cồ khi đảng khác làm như vậy? Đó không chỉ là không trung thực, việc tự chọn lọc thực tế này chính là hành động tự đánh bại mình. Mẹ tôi thường nói với tôi rằng, sự thật luôn có cách để bám theo bạn.
Về thách thức của vấn đề biến đổi khí hậu. Chỉ trong 8 năm qua, chúng ta đã giảm một nửa sự phụ thuộc vào dầu mỏ nước ngoài, tăng gấp đôi nguồn năng lượng tái tạo, dẫn dắt thế giới tới một thỏa thuận có thể cứu lấy hành tinh này. Nhưng nếu không có hành động quyết liệt, con em chúng ta sẽ không có thời gian để tranh luận về sự tồn tại của biến đổi khí hậu, chúng sẽ phải đối phó với hậu quả của nó: thảm họa môi trường, suy thoái kinh tế, cùng những làn sóng tị nạn khí hậu tìm nơi trú ẩn.
Chúng ta giờ đây nên tranh luận về cách tốt nhất để giải quyết vấn đề. Việc phủ nhận vấn đề một cách giản đơn không chỉ là hành động phản bội các thế hệ tương lai, nó còn đi ngược lai tinh thần đổi mới, giải quyết vấn đề một cách thực tế mà các bậc khai quốc đã đề ra.
Chính tinh thần đó đã biến chúng ta thành một cường quốc kinh tế, tinh thần đã giúp chúng ta chinh phục không gian, chữa trị các căn bệnh nan y và biến máy tính thành những thiết bị bỏ túi.
Tinh thần đó – lòng tin vào lý lẽ, vào doanh nghiệp và sự thắng thế của lẽ phải trước cường quyền, đã cho phép chúng ta chống lại sự cám dỗ của chủ nghĩa phát xít và tài phiệt trong thời kỳ Đại Suy thoái, xây dựng một trật tự hậu Thế chiến II cùng các nền dân chủ khác, một trật tự không dựa trên sức mạnh quân sự hay kéo bè kết cánh, mà dựa trên các nguyên tắc thượng tôn pháp luật, nhân quyền và các quyền tự do khác.
Trật tự đó giờ đây đang bị thử thách, đầu tiên là bởi những kẻ cuồng tín tự cho mình đại diện cho đạo Hồi, gần đây hơn là bởi những kẻ coi thị trường tự do, dân chủ cởi mở là những mối đe dọa đối với quyền lực của họ. Mối đe dọa đối với nền dân chủ của chúng ta không dừng lại ở một quả bom xe hay tên lửa. Nó thể hiện nỗi sợ phải thay đổi, nỗi sợ của những người nhìn, nói hay cầu nguyện khác nhau, sự phớt lờ quy tắc thượng tôn pháp luật vốn buộc các nhà lãnh đạo phải chịu trách nhiệm, và sự thiếu khoan dung với những tư tưởng tự do, bất đồng. Cùng với đó là niềm tin rằng súng gươm, bom đạn hay bộ máy tuyên truyền là kẻ phán xử cuối cùng cho sự thật và lẽ phải.
Nhờ lòng dũng cảm phi thường của những người lính, các sĩ quan tình báo, lực lượng thực thi pháp luật, các nhà ngoại giao, không tổ chức khủng bố nước ngoài nào có thể lên kế hoạch và thực hiện thành công một vụ tấn công trong lòng nước Mỹ suốt 8 năm qua. Dù vụ tấn công ở Boston và Orlando nhắc nhở chúng ta về mối nguy hiểm của sự cực đoan hóa, các cơ quan hành pháp Mỹ đang hoạt động hiệu quả và cảnh giác hơn bao giờ hết.
Chúng ta đã tiêu diệt hàng chục nghìn kẻ khủng bố, trong đó có Osama bin Laden. Liên minh toàn cầu chống IS mà chúng ta dẫn đầu đã lấy lại khoảng một nửa vùng kiểm soát của chúng. IS sẽ bị tiêu diệt và những kẻ đe dọa nước Mỹ sẽ không bao giờ được an toàn. Với những người lính phục vụ cho đất nước, việc tôi được làm Tổng Tư lệnh của các bạn là niềm vinh dự cả cuộc đời.
Nhưng để bảo vệ cuộc sống của chúng ta, quân đội là chưa đủ. Nền dân chủ có thể bị khuất phục khi chúng ta sợ hãi. Thế nên chúng ta, những công dân của nước Mỹ, cần phải duy trì cảnh giác với những mối đe dọa từ bên ngoài, đề phòng sự suy giảm những giá trị đã đưa chúng ta đến ngày hôm nay.
Đó là lý do trong 8 năm qua, tôi đã nỗ lực đặt cuộc chiến chống khủng bố trên nền tảng pháp lý vững chắc. Đó là lý do chúng ta chấm dứt tình trạng tra tấn tù nhân, nỗ lực đóng cửa nhà tù Gitmo, cải cách các điều luật về do thám để đảm bảo quyền tự do cá nhân và dân sự.
Đó là lý do tôi bác bỏ sự phân biệt chống lại người Mỹ theo Hồi giáo. Đó là lý do chúng ta không thể rút khỏi các cuộc chiến khắp toàn cầu – để mở rộng nền dân chủ, quyền con người, quyền phụ nữ, quyền của cộng đồng LGBT. Nếu tự do và sự tôn trọng pháp luật suy giảm trên khắp thế giới, nguy cơ nổ ra chiến tranh giữa các nước và trong lòng mỗi quốc gia sẽ tăng lên, khiến tự do của chúng ta cuối cùng sẽ bị đe dọa.
Vậy nên hãy cảnh giác, nhưng đừng sợ hãi. IS sẽ tìm cách giết hại người vô tội, nhưng chúng không thể đánh bại được nước Mỹ, trừ phi chúng ta phản bội lại chính Hiến pháp và các nguyên tắc của mình trong cuộc chiến. Các đối thủ như Nga và Trung Quốc không thể sánh được với chúng ta về tầm ảnh hưởng toàn cầu, trừ phi chúng ta từ bỏ những gì đang bảo vệ, tự biến mình thành một nước lớn khác chuyên đi bắt nạt những quốc gia láng giềng nhỏ hơn.
Tất cả chúng ta, dù thuộc đảng phái nào, cũng cần tham gia nỗ lực xây dựng lại các thể chế dân chủ của mình. Khi tỷ lệ đi bỏ phiếu xuống đến mức thấp nhất trong các nền dân chủ tiến bộ, chúng ta cần phải làm cho việc bầu cử trở nên dễ dàng hơn, chứ không phải khó khăn đi. Khi niềm tin vào thể chế xuống thấp, chúng ta cần phải giảm bớt ảnh hưởng của đồng tiền trong chính trị, bám vào các nguyên tắc minh bạch và đạo đức trong các cơ quan nhà nước. Khi quốc hội bị tê liệt, chúng ta cần khuyến khích các chính trị gia tuân theo giá trị chung chứ không phải những quan điểm cực đoan cứng rắn.
Tất cả những điều đó phụ thuộc vào sự tham gia của chúng ta, vào việc mỗi chúng ta chấp nhận trách nhiệm công dân của mình, dù cán cân quyền lực có nghiêng về bên nào đi chăng nữa.
Hiến pháp Mỹ là món quà tuyệt vời, nhưng nó cũng chỉ là một tấm giấy da dê. Nó không hề có quyền lực của riêng mình. Chúng ta, người dân Mỹ, trao quyền lực cho nó, với sự tham gia của mình, với những lựa chọn chúng ta đưa ra. Nó tùy thuộc vào việc chúng ta có đứng lên cho tự do của mình hay không, có tôn trọng và thực thi pháp luật hay không. Nước Mỹ không hề mong manh, nhưng những thành tựu của chúng ta trên hành trình tự do lâu dài vẫn chưa được đảm bảo.
Trong diễn văn từ biệt của mình, George Washington viết rằng chế độ tự quản là xương sống cho sự an toàn, thịnh vượng, tự do, nhưng "vì những lý do khác nhau, chúng ta thường phải chấp nhận đau đớn để làm suy yếu tư tưởng bác bỏ sự thật này", rằng chúng ta cần phải bác bỏ "ngay từ trong trứng nước những nỗ lực nhằm tách bất cứ bộ phận nào của đất nước ra khỏi phần còn lại hay làm suy yếu mối ràng buộc thiêng liêng" đã giúp nước Mỹ là một thể thống nhất.
Chúng ta làm suy yếu những mối ràng buộc đó khi chúng ta cho phép những cuộc tranh luận chính trị trở nên tai hại khiến người tốt phải im lặng, những lời lẽ đầy hận thù đến mức những người Mỹ mà chúng ta không có cùng ý kiến không chỉ bị lầm lạc mà còn trở nên hận thù. Chúng ta làm suy yếu những ràng buộc đó khi chúng ta tự cho rằng mình "Mỹ" hơn những người khác, khi chúng ta coi toàn bộ hệ thống là sự thối nát không thể tránh khỏi, khi chúng ta đổ lỗi cho các lãnh đạo do mình bầu ra mà không tự xem lại vai trò của mình khi bỏ phiếu cho họ.
Mỗi chúng ta phải là những người bảo vệ chặt chẽ cho nền dân chủ, chấp nhận sứ mệnh mà chúng ta được trao để không ngừng nỗ lực cải thiện quốc gia vĩ đại này. Bởi vì dù tồn tại bất cứ bất đồng nào, chúng ta đều có chung một danh hiệu đáng tự hào: Công dân Mỹ.
Trên hết, đó là những điều nền dân chủ của chúng ta yêu cầu. Chúng tôi cần các bạn, không chỉ khi có bầu cử, không chỉ khi lợi ích riêng bạn bị đe dọa mà trong suốt toàn bộ cuộc đời. Nếu bạn đã phát chán tranh cãi với người lạ trên Internet thì hãy cố gắng nói chuyện với một người trong cuộc sống thực. Nếu có gì cần sửa chữa, hãy đứng dậy và làm việc đó. Nếu các quan chức dân cử làm bạn thất vọng thì hãy tự ra ứng cử. Hãy thể hiện. Nhiệt huyết. Kiên trì.
Đôi khi bạn sẽ thành công, đôi khi lại thất bại. Tin tưởng rằng người khác sẽ đối tốt với mình có thể là rủi ro và sẽ có những lúc quá trình làm bạn thất vọng. Nhưng đối với những người đủ may mắn để tham gia đóng góp vào công việc này, nhìn nó thật cận cảnh thì hãy để tôi nói với bạn, nó sẽ tiếp thêm sinh lực và truyền cảm hứng, niềm tin của các bạn vào nước Mỹ và người Mỹ sẽ được củng cố.
Và thực sự, niềm tin của tôi đã được củng cố. Trong suốt 8 năm qua, tôi đã nhìn thấy những gương mặt đầy hy vọng của sinh viên trẻ tốt nghiệp và những người lính mới. Tôi đã chia buồn với những gia đình đau khổ tìm kiếm câu trả lời và cầu nguyện ở nhà thờ Charleston (nơi xảy ra một vụ thảm sát năm 2015). Tôi đã nhìn thấy các nhà khoa học giúp một người đàn ông bị liệt lấy lại cảm giác và khiến các thương binh bước đi trở lại. Tôi đã nhìn thấy các bác sĩ và tình nguyện viên xây dựng lại cơ sở vật chất sau những trận động đất và ngăn chặn dịch bệnh. Tôi đã nhìn thấy những đứa trẻ nhắc nhở chúng ta về nghĩa vụ chăm sóc cho người tị nạn, làm việc trong hòa bình và trên tất cả là quan tâm đến nhau.
Từ lâu tôi đã đặt niềm tin vào sức mạnh của những người Mỹ bình thường rằng họ có thể mang lại thay đổi và niềm tin đó đã được đáp lại bằng nhiều cách mà tôi không thể tưởng tượng. Tôi hy vọng các bạn cũng như vậy. Một số bạn ở đây tối nay hoặc đang xem truyền hình ở nhà đã đồng hành với chúng tôi trong năm 2004, năm 2008, năm 2012 và có lẽ các bạn vẫn không thể tin rằng chúng ta lại làm được những điều đó.
Em không phải là người duy nhất nghĩ vậy, Michelle. Trong 25 năm qua, em không chỉ là người vợ và mẹ của các con mà còn là người bạn thân nhất của anh. Tuy em chưa từng yêu cầu phải được đảm nhận trọng trách này, em đã thực hiện nó với sự tinh tế, táo bạo, phong cách và sự hài hước. Em khiến Nhà Trắng trở thành nơi thuộc về tất cả mọi người. Thế hệ mới có tiêu chuẩn cao hơn bởi vì họ coi em là hình mẫu. Em đã làm anh tự hào. Em đã làm cho đất nước tự hào.
Malia và Sasha, trong một hoàn cảnh sống đặc biệt nhất, hai con đã trở thành những thiếu nữ tuyệt vời, thông minh, xinh đẹp và quan trọng hơn là tốt bụng, chu đáo và đầy đam mê. Các con đã gánh vác gánh nặng trở thành tâm điểm chú ý trong nhiều năm thật dễ dàng. Trong tất cả những điều bố đã làm trong đời, điều bố tự hào nhất là làm bố của các con.
Còn Joe Biden, cậu bé hay gây gổ ở Scranton trở thành người con đáng mến của Delaware – anh là lựa chọn đầu tiên và tốt nhất tôi đã quyết định khi làm ứng viên tổng thống. Không chỉ vì anh là một phó tổng thống tuyệt vời và còn bởi vì tôi đã có thêm một người anh em. Chúng tôi yêu quý anh và Jill giống như gia đình, tình bạn của anh là một trong những niềm vui lớn nhất trong cuộc sống của chúng tôi.
Gửi đến những nhân viên tuyệt vời của tôi, trong 8 năm qua tôi đã được truyền năng lượng từ các bạn và cố gắng phản ánh lại những gì các bạn thể hiện hàng ngày: nhiệt huyết, nghị lực và lý tưởng. Tôi theo dõi các bạn trưởng thành, lập gia đình, sinh con và tự bắt đầu hành trình tuyệt vời của mình. Ngay cả vào những thời điểm khó khăn và mệt mỏi, bạn không bao giờ để Washington khiến bạn đánh mất bản thân. Điều duy nhất khiến tôi tự hào hơn tất cả những điều tốt đẹp chúng tôi đã làm là suy nghĩ về những điều tuyệt vời các bạn sẽ làm được sau này.
Và với tất cả mọi người - những nhà tổ chức đã chuyển tới sống tại một thị trấn xa lạ và những gia đình tốt bụng đã chào đón họ, những tình nguyện viên đã gõ cửa từng nhà, những thanh niên đi bỏ phiếu lần đầu tiên, những người Mỹ đã sống và cảm nhận được những nỗ lực thay đổi - các bạn là những người ủng hộ và nhà tổ chức tốt nhất bất cứ ai có thể mong muốn và tôi sẽ mãi mãi biết ơn các bạn. Bởi vì các bạn đã thay đổi thế giới.
Đó là lý do khi tôi rời khỏi sân khấu này tối nay, tôi thậm chí còn lạc quan hơn về đất nước này khi tôi mới bắt đầu lãnh đạo đất nước. Bởi vì tôi biết công việc của chúng tôi không chỉ giúp đỡ mà còn truyền cảm hứng cho rất nhiều người Mỹ, đặc biệt là những người trẻ, để tin rằng bạn có thể tạo ra sự khác biệt, để cố gắng cống hiến cho điều gì đó lớn lao hơn bản thân mình.
Thế hệ sắp tới - những người không ích kỷ, vị tha, sáng tạo, yêu nước - tôi đã nhìn thấy các bạn trong mọi ngõ ngách đất nước. Các bạn tin vào sự công bằng, tin vào nước Mỹ bao dung, bạn hiểu rằng sự thay đổi liên tục đã là dấu ấn của nước Mỹ - đó không phải là điều đáng sợ hãi mà là điều phải dang tay đón nhận. Các bạn sẵn sàng thực hiện công việc khó khăn này để đưa nền dân chủ của chúng ta tiến về phía trước. Thế hệ các bạn sẽ sớm vượt qua chúng tôi và tôi tin tương lai sẽ nằm trong tay những người tài giỏi.
Những đồng bào Mỹ của tôi, niềm tự hào của đời tôi là được phục vụ các bạn. Tôi sẽ không dừng lại, tôi sẽ luôn ở bên các bạn với tư cách là một công dân trong những ngày sau này. Hiện giờ, cho dù các bạn tuổi còn trẻ hay tâm còn trẻ, tôi cũng có một đề nghị với các bạn với tư cách tổng thống.
Tôi đề nghị các bạn tin tưởng, không phải tin tưởng vào khả năng mang lại thay đổi của tôi mà là chính các bạn.
Tôi đề nghị các bạn giữ vững đức tin đã được viết thành văn bản lập quốc, những ý tưởng được thì thầm bởi những nô lệ và người theo chủ nghĩa bãi nô; những tinh thần được hô vang bởi những người nhập cư, những người sống trên đất nhà nước cấp và những người tuần hành đòi công lý; những tín điều đã được tái khẳng định bởi những người cắm cờ tại các chiến trường nước ngoài cho đến trên bề mặt mặt trăng - tín điều cốt lõi của mọi câu chuyện Mỹ còn chưa được viết.
Đúng vậy, chúng ta có thể làm được.
Đúng vậy, chúng ta có thể làm được.
Đúng vậy, chúng ta có thể làm được.

Xin cảm ơn. Chúa phù hộ các bạn và xin Chúa tiếp tục phù hộ nước Mỹ".