Lớp H có một cu Cương
Ngày xưa lớp trưởng, thầm thương đĩ Hà. Đĩ Hà thì lại mặn mà Với thằng cu Mạnh có nhà ngã tư. Mặc cho cu Chiến gửi thư Đĩ Hà xinh vưỡn lắc lư cái đầu. Bàn trên, cu Hậu rất ngầu, Suốt ngày lẩn thẩn, nghiêng đầu, liếc Oanh. Hằng béo thì ngó loanh quanh Con trai lớp H, bà rành lắm ru Đành rằng có mấy thằng cu Dưng tuyền là hạng gà mờ, chíp hôi. Hằng rằng: thôi thế đành thôi Mất công nhảy nhót, một thời thanh xuân. Quyết đong được một trai tân Đẹp trai, sáng sủa, thêm phần có râu. Hằng la: nó chửa có râu Tay tao sờ mãi, mày đừng có điêu. Dưng mờ lại đúng một điều: Đẹp trai, cao ráo, tao "đau cái điền". Đĩ Hương thi thoảng luyên thuyên Dậy thì khí sớm, đong tình cu Chung. Cu Chung chẳng nói, chẳng đừng Hương mời không đắt, Hương đành đi tu. Rằng tu, chửa trót kiếp tu Gặp anh phải gió, đi tù cũng cam. Đĩ Châm ngồi cạnh đĩ Dâm Nghe tên đã choáng, biết làm sao đây. Đĩ Hồng hay chơi bài bây: Mấy cu lớp H, bà thèm vào dây. Chúng nó vừa xấu, vừa gầy Vừa toét con mắt, lại hay ỡm ờ. Chúng nó lại thích "bánh bơ" Đồ nhà chẳng quý, hững hờ, bỏ qua. Huyền Thanh má lúm hiền hòa Ông ổng vọng cổ lại ca nhạc vàng. Hạnh Xoe ngồi cạnh Bích Hường Tóc dài quá đít vấn vương các thầy. Toàn xoăn tròn trịa cối xay Thu lu một góc, ở ngay bàn đầu. Vân Nga béo múp phao câu Má hồng, thầy lý âu sầu, nhớ thương. Thúy Hà cùng mạn Ngân, Phương Tuyên thời xinh gái, ra đường đong giai. Đong đi, đong lại, đong hoài Bây giờ thời đã lên bà từ lâu. Cu Phiên suốt ngày âu sầu Loay hoay tìm thuốc đau đầu, đau răng. Cu Chính có tính lăng nhăng Người to như tịnh, dưng mờ rất hôi. Cu An ăn mặc lôi thôi Dưng mờ giải toán: thôi rồi, rất nhanh. Cu Quân xe đạp màu xanh Quần áo chải chuốt, rành rành bảnh giai. Cu Lên đá bóng rất tài Con gái lớp khác ngắm hoài, ngẩn ngơ. Thanh Hà giờ thích làm thơ Sểnh ra một tý là mơ seo-phì. Cu Bình học bên lớp I Tý táy, tý mẻ với dàn gái yêu. An khuyên: mày chớ có liều Điêu điêu chúng nó, yêu nhiều ngẩn ngơ. Hồng rằng: này, đừng có mơ "Các chụy" có ế, chẳng sờ được đâu. Chúng mày vừa xấu, vừa xa Thằng sứt, thằng sún, chứ đâu đẹp gì! An ta cãi lại tức thì: Chúng tao mỳ chính, mày điêu điêu là.Lệ Hà nhà ở rất xa Mỗi lần đi học, qua ba cánh đồng. Đường đi, lối lại lòng vòng, Dưng mà vưỡn cố, để không muộn giờ. Thu Huyền hồi bé mộng mơ Đạp xe bay tóc, ngẩn ngơ bao người. Hiệp cùng quê với Huyền còi Bích Cẩm thổ địa là nơi sinh thành. Thúy, Hằng có chút họ hàng Vừa là bè bạn, thêm tình chị em. Hai người ngồi ở bàn trên Dãy bàn bên phải, cùng miền Bí thư. Thị Nhãn giờ nhớ lơ mơ Sống cùng con cháu, ở gần nhà Thương. Đĩ Tho từ ngày ra trường Lênh đênh, phiêu bạt, lấy chồng Quảng Ninh. Bây giờ nhà cửa đình huỳnh Kinh doanh hải sản, thắm tình bốn phương. Lớp Hét nổi tiếng nhất trường Trai tài, gái đảm, vấn vương bao người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét